Con người ta ai rồi cũng phải trưởng thành, bởi vì chúng ta nhỏ rồi lại phải lớn, phải trưởng thành về cả thể xác lẫn nhận thức. Nhưng đừng vì hai chữ “trưởng thành” mà lại phải che giấu đi hết mọi cảm xúc của chính mình. Có nhiều người lớn họ luôn gắn cái mác “trưởng thành” và họ bắt mình phải sống theo cách của người trưởng thành. Che giấu đi những cảm xúc vốn có, cố gắng chịu đựng nó và dần dần có khi dẫn đến áp lực tâm lí và ngay cả bản thân chúng ta cũng thấy mệt mỏi.