Em và chồng cưới nhau không có tình yêu. Ảnh nhỏ hơn em 1 tuổi, là mama-boy, nguyên nhân là từ nhỏ tâm lý không được bình thường, bị bệnh Rối loạn lưỡng cực, nên cả gia đình-đặc biệt là mẹ chồng e rất chiều chuộng và không bao giờ làm trái ý chồng em. Nếu có chuyện gì mẹ chồng em không thích thì mẹ sẽ dỗ ngọt và kéo dài thời gian ra để chồng em đổi ý.
Hiện tại em đang rất mệt mỏi và chán nản cuộc hôn nhân này. Em vừa muốn bỏ nhưng vừa muốn ở lại. Lý do là nhà em ở Việt Nam! Còn đang trả góp. Nếu em trở về thì em tay trắng và không biết làm gì để kiếm đủ tiền trang trải. Nếu ở đây thì em còn làm ra tiền và lo cho bản thân- ba mẹ và căn nhà, đổi lại e mất tự do, sống dưới sự kiểm soát của người khác và em vừa ghét vừa sợ chồng em. Em thậm chí còn không muốn nhìn thấy mặt ảnh.
Em không có bằng cấp gì, cũng không giỏi giang lanh lẹ. Em không đủ tự tin về bản thân.
Bây giờ em nên làm gì đây? E có nên trở về, bỏ tất cả mà đi không? Hay là ở lại tiếp tục chịu đựng và phải thay đổi bản thân để làm vừa lòng chồng và gia đình chồng?