Đã nghe rất nhiều tâm sự đau khổ, buồn phiền, uất ức, căm phẫn, ... của những người vợ khi chồng có bồ.


Tôi nghĩ những người phụ nữ đang cặp với chồng người khác chắc trước khi quen với người đàn ông này cũng chưa bao giờ nghĩ họ sẽ yêu người có gia đình, họ sẽ là người thứ 3 chen chân vô gia đình người khác. Tôi tin chắc rằng trước cái thời điểm T0 ấy, em vẫn biết thừa Trái đất không thiếu đàn ông, và mình không là "của ôi", "đồ ế" để dễ dàng vơ đại 1 anh nào đấy cho có đôi có cặp.


Vậy thì vì lý do nào mà em lại chịu làm người thứ 3?



Em, người thứ 3 ơi, em là ai? Hãy nói cho tôi biết tâm sự của em khi gật đầu làm người thứ 3 đi!


Em dư biết khi làm người thứ 3 là em phải giấu nhẹm tình cảm của em, không dám khoe tình yêu, không dám công khai chụp hình đăng ảnh, không được ung dung nhắn tin, gọi điện hay tới thăm nhà lúc người ấy ốm đau, những ngày lễ, tết, người ta có cặp có đôi thì em phải nằm trốn 1 mình trong nhà, chỉ chờ 1 tin nhắn hay 1 cuộc gọi lén từ người ấy! Lúc em buồn, khi em đau cũng chỉ là những tin nhắn, tin nhắn, và tin nhắn. Tim em đau khi nghĩ đến đêm nay người ấy đang nằm cạnh vợ, đang ôm vợ, nhưng em không thể ghen, không dám ghen. Trước mặt người đàn ông ấy, em phải luôn giữ sự nhỏ nhẹ, vui tươi, nhí nhảnh dù trong đầu em chất chứa bao điều mệt mỏi, em chẳng dám than thở.



Làm người thứ 3 em đang từ nơi ánh sáng phải bước vào sống cuộc sống lầm lũi trong bóng tối như loài giun dế.


Đổi lại những tủi nhục và đau đớn tâm hồn ấy, em được gì?



Em đánh đổi tuổi trẻ của mình cho điều gì, cho ai? Liệu những cái đó có thể sánh bằng những năm tháng thanh xuân vô giá của em không?



Em - Người thứ 3, hãy giúp tôi câu trả lời nhé!