- Năm 6 tuổi, lần đầu tiên nấu ăn với bao háo hức, món đầu tiền là rau muống luộc, tôi được mẹ sai làm khi mẹ đi có công chuyện… Về nhà mẹ hỏi


Mẹ: “rau đâu?”


Con: “Con luộc xong rồi, đang trong xoong mẹ ạ”


Mẹ: “Mày ngu như chó thế hả, mày chỉ biết hốc thôi à, cái giống nhà mày ngu, mày ngu như thằng ông con bà mày”


Con sợ hãi ngồi nép 1 chỗ


- Năm 9 tuổi – học lớp 3: Ngày ngày bị mẹ mắng là con đ.. lứng l…. mày chỉ biết hốc thôi à. Tù đ…vào l… mày. Con uất ức quá vào mách với bà nội, bà thương cháu hai bà cháu ngồi dưới bếp ôm nhau khóc. Bà nội cũng bị mẹ đối xử ko ra gì nên uất ức đã ra tận nhà để nói chuyện với mẹ. Mẹ có tính sửng cồ, cả vú lấp miệng em nên chỉ vào mặt bà mà chửi bới…Rồi từ đó mẹ căm thù con


- Từ đó cho tới khi con học lớp 9 là liên tục những câu đại loại như: Tù đ… vào l…. mày. Mày ăn máu l… bà mà chết đi. Mày chỉ bết hốc thôi. Và cũng từ năm lớp 3 đó con thật vất vả, sáng dậy giặt quét nhà cửa, rửa ấm chén… rồi đi học lúc mẹ chưa dậy với cái bụng đói meo. Con đi học về là 11h – 11h30 thì hì hục nấu cơm, ăn xong thì rửa bát, rửa bát xong thì giặt 1 chậu quần áo cho cả nhà, rồi 4h đi lên nhà bà hàng xóm lấu rau cho lợn, về lại nấu cơm, nấu cám… Con bé nhỏ quá ko bê được cả chậu cám vào chuồng cho lợn ăn thì con phi vào chuồng với cây gậy, xùa lợn ra xa để múc từng gáo cám cho vào chậu trong chuồng cho lợn ăn…rồi cứ xoay vần như vậy. Con cứ nghĩ chắc mẹ căm thù con nên đối xử với con như vậy, nhưng mà các em con giờ đây mẹ cũng lại đối xử như con….


(Còn tiếp)