Em lại tiếp câu chuyện dang dở của mình.Ck em kém tuổi em nên đang còn rất trẻ con, suy nghĩ, ăn nói chưa kĩ làm ko ít lần mẹ ck em giận lẫy cả 2 vck em.Bà có ý trách có thêm con dâu, cs gđ xáo trộn.Sau khi cưới xong thì vck em pải thuê nhà trọ ở ,của hồi môn em đem gửi cả cho mẹ ck 1 phần vì muốn bà biết và yên tâm là em ko đem gửi lên ngoại và bà còn nhắc đừng để phòng trọ...nếu em ko gửi bà thế nào bà cũng ngĩ chắc em gửi trên ngoại, vì phòng trọ ko để đc tài sản gì giá trị mà.


Mới cưới và đi du lịch và đi làm lại đc nửa tháng cuối đó bà giao hẹn tiền nhà trọ tiền ăn bà hỗ trợ mỗi tháng 2 vck dành dụm gửi bà 1 chỉ để phòng lúc có con,cv.Bà ko nói thì mình cũng muốn tiết kiệm nhưng ko phải gửi bà mà muốn vck giữ riêng ko đến lúc có cv lại hỏi bà cũng bất tiện,Đầu tiên em cũng giận bà vì vừa cưới xong nghỉ nửa tháng thì tháng đấy lấy đâu ra đủ lương mà mùa vàng gửi bà, trong khi đấy em mới gửi bà của hồi môn đầu tháng.:((.Nói thật nhiu tháng chả đủ tiền mua vàng , hoặc đủ mua thì ko có tiền tiêu vặt mà ko đưa bà lại nặng nhẹ cho, cũng khổ.


Rắc rối bắt đầu nảy sinh:mới đầu cs ấm êm, sáng đi làm ,trưa 2 vck về phụ bà bán hàng,dọn dẹp...tối xong kéo nhau về nhà trọ ngủ.cứ tưởng thế là ổn,bắt đầu em thấy đôi lúc chạnh lòng khi khách hàng tới mua hàng, ăn uống mà tiện câu chuyện hỏi thăm là bà làm 1 bài:(" bà nói nửa đùa , nửa thật mẹ như ô sin đây, đi chợ về tất tưởi chuẩn bị cơm nước.Trước chưa có con dâu bước 1 bước giờ bước 2 thành 3,có con dâu chẳng đc phục vụ lại còn phải phục vụ lại chúng nó đấy.)em cũng hơi chạnh lòng rồi,lại tặc lưỡi cười trừ cho xong.Vì nghề của 2 vck làm dịch vụ nên đúng giờ hành chính ko lại sếp cho nghỉ hưu luôn ấy.Em cũng biết ý tranh thủ về sớm dọn dẹp với bà,đi chợ lấy tiền hàng cho bà , đỡ đc ít nào hay ít ấy.Thấy bà vất vả 1 mình nuôi con mà mới đầu bà rất vui vẻ, tình cảm em cũng quan tâm, chăm sóc bà, lúc ốm đau...em thương bà thật chứ chẳng phải lấy lòng gì đâu.Công việc bán hàng nên bà phải dậy sớm chuẩn bị, em thì thỉnh thoảng dậy lúc 5h ra phụ bà dọn dẹp hàng quán thôi vì em cũng yếu, đi làm về, dọn dẹp nhà cửa cũng mệt ý.


Em ko phải đóng tiền ăn vì bà thấy lương 2 vck thấp ấy nên ko lấy, thì em cũng mua sắm linh tinh cho bà....chứ tính em cũng thấy áy náy.Bà bảo 2 đứa ko dậy sớm đc thì 6h dậy qua nhà dọn dẹp nhà cửa và cân hàng cho bà.ồ thì ko vấn đề gì,thời gian thì chị gái bà sang chơi nói :Bác góp ý cháu - ý là nói em ah,phải dậy sớm đi, bớt ngủ đi mà dọn hàng bán hàng với mẹ,bảo ck bớt quấy đi cho vk ngủ sớm mai dậy giúp mẹ.mà khổ em có bệnh mất ngủ chứ ko đâu.Bó tay, vck mới cưới mà nói những câu tế nhị ấy ra nữa.Hôm nào chị giúp việc nghỉ mình cũng dậy lúc 5h ra phụ bà nhưng ko thể thường xuyên đc vì em ko đc khỏe lắm.Bà nói là ko pải dậy sớm lắm như những hôm em dậy sớm dọn hàng đc bà có vẻ vui vẻ hơn, ko thì cũng có vẻ khó chịu.


Còn chuyện này nữa em nghe nhìu nên mãi cũng pải có lúc chạnh lòng bà cho con cái là hay kể đi , kể lại, nhắc như kể công ấy, mà có pải em ko biết cư xử ,nhận mà ko biết cho đâu, em cũng nói mẹ thương và cho chúng con bao nhiu thì chúng con xin nhận và cảm ơn mẹ bấy nhiu.Em ko thích nữa là bà cứ hay nửa đùa nửa thật bà nói với người khác, nhắc đi nhắc lại chuyện đấy.Ck em làm dịch vụ nên thỉnh thoảng hay về muộn uống bia ở ngoài .Nhà có 3 mẹ con bảo bà ăn trc thì bà ko ăn, có ăn thì ko vui bà cứ muốn đợi con trai về.nói thật em là vk nhiu lúc cũng tức nhưng vì cv nên ko trách ck em đc, mà có pải hay đi đâu.Thế là mấy hôm bà tức lên bảo từ nay bay dọn ra nấu ăn riêng đi tau ko có hơi mà phục vụ nữa, 1 mình tau gói mì tôm là xong,tau ko pải ô sin mà trưa đợi cơm đến 12h , tối thì 7h.Khổ là bà bán hàng xong sơm nên ở nhà nấu cơm sớm, bản thân em ko pải ko biết nấu ăn nhưng nấu ăn ko theo kiểu của bà,nên bà cứ chê mà giờ giấc em ko bỏ về sớm để nấu cơm đc nên đành nín lặng nhờ vả bà.Bà tức xả với em 1 tràng thế, cứ đè bữa ăn bà nói xong lại bảo thôi ăn cơm đi, thì bố bảo ai nuốt đc, xong bà lại khi ko ăn cơm.và tủi thân lại khóc....Bà giận con trai hay con dâu thì ko rõ nhưng cứ đè mình ra để xả, ck mình thì ít nói chuyện với bà , nói cũng ko khéo nên bà tức lên lại xả với mình.


Bà ko thông cảm đc nên hay giận dỗi đuổi ra ngoài ăn thì vck em trưa hôm sau ko về ăn mà ra ngoài ăn tạm, ngày mai ra mua đồ về phòng nấu ăn riêng, trưa bà gọi điiện xem thế nào mình bảo con bận chắc ăn cơm ở cty, ck còn cũng vậy...Rồi bà uhm thế bay ko về chứ gì....cúp máy, nói thật theo ý bà mà nấu ăn riêng mà vẫn nấu ở đấy thì cũng khó vì , vck em về muộn mới nấu ăn đc,mà ở chung trưa về lục đục nấu ăn ồn ào cũng ngại, có bà mà để bà ăn mì tôm sau về em nấu cơm thì còn ra cái thể gì nữa.Mà về sớm thì em chịu ko bỏ việc về đc.Em nói thật nếu có thể vck em muốn tự nấu ăn lấy cho thoải mái,cứ ăn chung với bà giúp cho tí mà kể công , suốt ngày khó chịu thì em cũng ko muốn.chán nản toàn tập.....thế này ko đc, thế kia ko xong....Giờ ra nấu riêng thì khó vì để mình bà ăn ngta nhìn vào lại nói mới cưới đã này nọ cũng chán.Rồi ko thể ở đó thay nhau trông hàng cho bà đc....Đủ đau đầu rồi các bác ah.


Em đã bị stress rồi ám ảnh,mệt mỏi tới mức muốn bỏ chồng cho rồi các bác ah.các bác cho em lời khuyên với .cảm ơn các bác nhiều ah.em bị khủng hoảng lắm,Nhiu lúc mệt ko dám nghỉ vì nằm mà mẹ ck đang làm cũng ngại.............thèm độc thân khủng khiếp.may là ck hiểu nhưng lại ko quyết đc, mấy hôm nhiu ông buồn em lại thương nên nhắn tin xin lỗi nói chuyện ỉ ôi với mẹ ck...đc mấy hôm đâu lại vào đấy , em đầu hàng mất thôi các bác ah.Ck em có tật xấu ngủ dở mắt mà dậy dọn hàng là xị mặt ra bà để ý xong lại khó chịu,lại giận..............giận và khóc......vì tủi thân.........giờ đang thế nữa là sợ sau này bọn em bạc đãi bà.


Mong sớm nhận đc sự chia sẻ của các bác.