Em và chồng lấy nhau đã 3 năm,còn 4 ngày nữa là con gái em tròn 10 tháng tuổi.


Em là công nhân công nghệ cao su,vừa học xong trung cấp kế toán,chồng em là người miền trung,vào sài gòn làm thợ hồ.Cũng không biết vì sao cả 2 quyết định lấy nhau,có lẽ vì tuổi cũng không còn nhỏ,em 28,còn anh 34.


Dù tình cảm cũng được vun đắp theo thời gian nhưng vợ chồng thường xảy ra xung đột ,bất hòa.


Anh là người chịu thương chịu khó,thưong vợ thương con nhưng lại rất cọc cằn thô lỗ.Còn em thì lại rất ghét chuyện ăn nói không đầu không đuôi,bình thường thì không sao nhưng cứ hễ giận lên hoặc có vài giọt rượu thì anh không còn là anh nữa,sẵn sàng đập đồ,văng tục,mà cuộc đời em thì ghét cay,ghét đắng 2 thứ đó.


Lần thứ nhất,cách đây 2 năm,2vc ở nhà ba mẹ em,mỗi tháng phụ tiền cơm là 1 triệu hai,nhưng tháng đó tiền điện tiền nước nhà nhiều quá nên em muốn phụ them 100 nữa,anh nói hết tiền rồi,em vùng vằng không chịu,cãi qua cãi lại,anh tát em 1 cái,dù không đau nhưng trong lòng em đau nhói...(hàng tháng anh vẫn đều đặn gửi tiền về quê cho bố mẹ anh,dù không nhiều,nhưng em không nói gì cả,vì cho cha mẹ mà,làm con cái em còn khuyến khích anh nữa..)


Lần thứ hai,đi tất niên nhà em họ của anh về,giữa đường,nói chuyện qua lại ,anh nói sao chị ba em khó chịu ,em bấy bình nói lẫy:ừ,chị ba em là vậy đó,to tiếng một lúc về đến nhà,anh dắt xe vào nhà rồi chửi thề Đ.M ,em hỏi "anh chửi ai vậy?",anh nói "chửi em đó",em tức mình quá nói "anh có quyền gì mà chửi",anh bước ra vun tay lên định đánh em,may là các chị em ra can thiệp.Lần đó em bỏ qua nhà đứa bạn,khóc rất nhiều,mẹ của bạn em_là cô giáo_khuyên em nếu hôn nhân không thoải mái thì hãy chia tay nhau,không nên kéo dài rồi sẽ tiếp tục khổ,


Em về nhà,viết sẵn đơn ly hôn,nhưng sau đó mẹ em khuyên giải,anh cũng xin lỗi và hứa sẽ không làm vậy nữa,thương anh,em bỏ qua mọi chuyện